Bó hoa hồng đỏ - Câu chuyện về điều kỳ diệu trong cuộc sống.

  1. 21-07-2019 08:29:35
  2. 956
  3. 0
1  2  3  4  5
0/5 - 0 Bình chọn - 956 Lượt xem

Những khi rảnh rỗi, Daniel có thói quen lục lọi danh sách khách hàng, xem họ thường mua hoa gì, giờ nào để còn căn dặn nhân viên chuẩn bị, phục vụ khách hàng tốt nhất. Trong chuỗi danh sách dài ngoằng đó, Daniel luôn chú ý đến một đơn hàng đặc biệt. Một bó hoa hồng đỏ vào sáng thứ hai hàng tuần, trong suốt 3 năm không bao giờ lỡ hẹn.

Những khi rảnh rỗi, Daniel có thói quen lục lọi danh sách khách hàng, xem họ thường mua hoa gì, giờ nào để còn căn dặn nhân viên chuẩn bị, phục vụ khách hàng tốt nhất. Trong chuỗi danh sách dài ngoằng đó, Daniel luôn chú ý đến một đơn hàng đặc biệt. Một bó hoa hồng đỏ vào sáng thứ hai hàng tuần, trong suốt 3 năm không bao giờ lỡ hẹn.
 

bo hoa hong do   cau chuyen ve dieu ky dieu trong cuoc song
Bó hoa hồng đỏ


Vị khách đặc biệt này là một cậu trai mặc áo Grab, gương mặt hiền lành, đôi mắt chân thành, trong trẻo. Cứ mỗi sáng thứ hai hàng tuần, cậu đến rất sớm. Không như những khách hàng khác chỉ mua bó hoa có sẵn. Chàng Grab luôn xin được tự tay, tỉ mỉ chọn từng bông hồng một, tươi nhất, thơm nhất rồi mới nhờ nhân viên bên Daniel bó lại cho. Khi thanh toán lại không bao giờ lấy tiền thừa, cậu hài hước gọi đó là “tiền băng bó".

Không biết tại sao, Daniel luôn cảm giác đằng sau những đóa hoa cậu ấy mua đang chứa đựng tình tiết lâm li nào đó. Bị tính tò mò kích thích, Daniel dụ dỗ mãi, phải tặng không một bó hoa hồng đỏ loại xịn nhập khẩu Hungary, chàng Grab mới chịu chia sẻ câu chuyện của mình. 

Cậu tên Nhật Đăng, 23 tuổi, tốt nghiệp ngành quản trị, nay làm nghề xe ôm công nghệ. 3 năm trước, Đăng được thuê giao hoa cho một cô gái tên Sương đang nằm viện. Cũng là thói quen vào sáng thứ 2, trong suốt liền 3 tháng. Lần nào cũng vậy, Sương, nở nụ cười ngây thơ rồi ngồi bật dậy ôm chầm lấy bó hoa hồng đỏ, hít lấy hít để mùi phấn hoa thơm ngát. Nhiều lần như thế, cô cũng tíu tít kể với Đăng rằng: “Này là của anh khi trước em quen ở căn tin bệnh viện, xuất viện rồi. Anh ấy hứa sẽ tặng hoa đến khi nào em ra viện mới thôi." Sương vừa cười, vừa nói, vừa đội chiếc mũ len trùm đầu, kể cả chân mày cũng biến mất sau những lần xạ trị. Đăng chua xót, cô bé thật hồn nhiên, yêu đời, em làm sao biết được, ngày ra viện cũng chính là ngày… mà thôi vậy.

Lại nói anh chàng bí ẩn, người tặng hoa cho Sương, có lẽ xuất viện rồi vui vầy với gia đình, bè bạn, anh cũng quên đi lời hứa ngày nào. Nói thật thì ảnh cũng kiên trì được 3 tháng. Trong suốt thời gian đó, đối với Sương, thứ 2 hàng tuần như một mốc thời gian kỳ diệu. Nó tiếp cho cô sức mạnh để lạc quan sống, lạc quan chiến đấu với căn bệnh hiểm nghèo.

Nghe đến đoạn này, Daniel thấy lòng chạnh lại, mới quay sang hỏi Đăng: “Còn sau đó thì sao? Anh đoán, hơn 2 năm tiếp theo chú tự bỏ tiền túi để hoàn thành lời hứa giúp tên kia đúng không?"
Đăng gượng cười: “Nhìn vẻ chờ mong, gương mặt hạnh phúc cùng hoàn cảnh của Sương em không đành lòng anh ạ. Biết nhau cũng là duyên, một bó hoa hồng đỏ đâu làm mình nghèo hơn được, thôi thì để tiếp thêm sức sống cho cô ấy. 3 năm nay, em coi sương như em gái mình rồi, mấy bó hoa ấy cũng trở thành một phần cuộc sống của em. Mỗi tuần đến thăm thấy bé Sương vẫn hoạt bát, đáng yêu thì mừng, lúc về thì sợ…" Vừa nói cậu trai Grab lại nhìn sang bó hoa hồng trắng trong góc tường. Đôi mắt chất chứa ánh buồn ảm đạm, nhưng cũng tràn đầy hy vọng, lạc quan.

Daniel rất mong kỳ tích sẽ đến với cô bé Sương tội nghiệp. Hy vọng câu chuyện của hai anh rồi sẽ gặt hái được tương lai tươi đẹp, như ý nguyện. Đặc biệt là những “người hùng" thầm em hoàn cảnh Đăng, Sương sẽ có một kết thúc viên mãn. Ở hiền rồi sẽ gặp lành, người tốt lặng như Đăng, người mang nhân cách mà bất cứ ai cũng phải ngước nhìn.

Ký tên: Gã Trai Bán Hoa DANIEL

Bài viết khác

Hotline Hotline